Lyrics

gần 10h đêm, người dần yếu, cầm tờ vé số trên tay nó nặng trĩu
nó lê đôi chân để bước đi từng bước nhưng mà nó chẳng thể bán được là bao nhiêu
mặt thì dính lọ, quần áo cũng rách, chiếc nón không lành lặn,
cùng đôi dép đã cũ nát. Nó cũng muốn có một cuộc sống thật đẹp đẽ
nhưng cuộc đời luôn ép nó biến thành kẻ thủ ác.
Thằng nhóc 9 tuổi đứng giữa lòng phố thị,
mặt mày đã lem lút nhưng bán vẫn chưa xong
nó đứng nhìn người khác xong tỏ lòng đố kị
nhưng cuộc đời gian khó nên nó vẫn chưa mong
Nhưng nó vẫn không khóc, tuy là ngheò khó nhưng nó vẫn không ngốc
và tiếp tục làm việc mà để tiền trong bọc
cùng khái niệm kiếm sống đã được in trong óc,
Đến cái lúc về nhà thì nó chỉ ngồi trong góc,
Nó đi trên đường gần 11h đêm, muốn chạy về nhà và không chần chờ thêm
cứ chạy cuồn cuộn giữa cảnh đêm hiu quanh, chỉ để là về nhà xem ai đang chờ em
nó muốn thoát khỏi không gian bầu trời đêm, nó muốn bật khóc ngay giữa lòng
phố thị, nó muốn thoát khỏi cái cuộc đời vô lí chỉ vì là về nhà chẳng còn
ai ngoài em
Nó đứng giữa lòng thành phố nước mắt không còn đọng hàng mi
suy nghĩ non trẻ nó muốn biết được ngày mai ăn gì
Nó muốn bản thân không như tờ giấy
phải như là đá tảng đứng trước cuộc đời ấy
Nó càng luôn nói không rơi giọt lệ nào
nhưng gụiotj lệ của bản thân nó thì chỉ do ông trời thấy
Written by: Võ Huỳnh Long
instagramSharePathic_arrow_out