Credits
AUSFÜHRENDE KÜNSTLER:INNEN
Andiez
Künstler:in
KOMPOSITION UND LIEDTEXT
Trương Nguyễn Hoài Nam
Songwriter:in
PRODUKTION UND TECHNIK
Andiez
Produzent:in
Songteksten
Đã bao lâu rồi con không về thăm gia đình?
Nhớ lúc đi xa nhà, Ba vỗ vai dặn dò:
“Nè con, dù có đi khắp phương trời,
Chớ đừng quên rằng con luôn có nơi để trở về.”
Chỉ thấy con qua màn hình, trông gầy hơn Tết trước.
Mẹ buồn lắm mà chỉ biết ngăn nước mắt rớt rơi vào trong.
“Chỉ mong con Mẹ thật thành công.”
Mệt mỏi quá cứ về, Mẹ lo.
Nhà mình thì vẫn y nguyên như vậy,
Cái hàng rào sương gió Ba đã sơn lại màu trắng tinh.
Dưới ánh bình minh rợp nắng nhưng sao trong lòng trống vắng.
Thật lòng chỉ mong sao gia đình đoàn viên.
Chờ ngày hoa mai nở rộn ràng khắp căn nhà xưa,
Là ngày con ngoan quay trở về như lời đã hứa.
Con vẫn luôn là con thơ
Ở trong đôi mắt Ba Mẹ.
Chỉ tiếc là thời gian vụt qua sao quá nhanh.
Nhìn thật lâu khung tranh của cả gia đình hồi đó,
Ngày từ thuở tấm bé đến nay con đã tự lo.
“Buông hết muộn phiền lo toan, làm hành trang trở về nhà.”
Nghe Ba nói: “Gác hết công việc về nhà ăn Tết, nghe con.”
Đêm thành phố con đang tất bật công việc,
Vì trên vai là một túi mơ to đùng.
Và đôi khi con cũng đã quên luôn những lời căn dặn:
“Giữ sức khỏe và nhớ ăn đúng giờ.”
Trưởng thành là phải trả giá như thế đấy,
Là thì giờ sẽ chẳng còn đủ cho một ngày hoặc cho người ta thương yêu.
Đã biết bao lần con chọn giấu đi những nỗi buồn,
Nói rằng mình vẫn tốt bên kia đầu dây, Ba Mẹ chớ lo.
Khó khăn chẳng đáng bằng nỗi nhớ mong gia đình trong tim.
Thật lòng chỉ mong sao gia đình đoàn viên.
Chờ ngày hoa mai nở rộn ràng khắp căn nhà xưa,
Là ngày con ngoan quay trở về như lời đã hứa.
Con vẫn luôn là con thơ Ở trong đôi mắt Ba Mẹ.
Chỉ tiếc là thời gian vụt qua sao quá nhanh.
Vượt bình nguyên khơi xa con sẽ thấy nhiều điều mới,
Để nhận thấy thế giới bao la con lại nhỏ bé.
Nên phải nỗ lực nhân đôi, mặc cho Tết sắp sang rồi.
Và cứ thế đã có biết bao lần con thất hứa.
Sợ thời gian trôi qua chẳng thể lấy lại được nữa,
Liệu vẫn có bóng dáng thân quen đang ngồi chờ cửa?
Con ước thêm nhiều gian, vì nó quý giá hơn vàng.
Con chẳng muốn lãng phí để nó trôi qua nhanh.
Vượt bình nguyên khơi xa con đã thấy nhiều điều mới,
Để nhận thấy đích đến sẽ chẳng phải nơi mình tới.
Trân quý nơi mình đi qua. Giờ là lúc trở về nhà
Để niềm vui theo gót mang về tình yêu to lớn trong tim.
Written by: Trương Nguyễn Hoài Nam