Songteksten

"Em ơi, Hà Nội phố 
Ta còn em mùi hoàng lan 
Ta còn em mùi hoa sữa 
Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ 
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm.
Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông 
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông 
Mảnh trăng mồ côi mùa đông.
Mùa đông năm ấy tiếng dương cầm trong căn nhà đổ 
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân 
Ta còn em một màu xanh thời gian 
Một chiều phai tóc em bay 
Chợt nhòa, chợt hiện 
Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố 
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường 
Ta còn em hàng phố cũ rêu phong 
Và từng mái ngói xô nghiêng 
Nao nao kỷ niệm 
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng 
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ.
Chiều đông sương giăng phố vắng
Hàng cây lặng câm, tháp cổ mặc trầm
Ta còn chờ ai nhạt phai sắc nắng
Heo mây tan nhòa bao giấc mơ xưa.
Giờ em mong manh như khói
Giờ ta nắng đã chiều rồi
Tình xưa giờ như chiếc lá
Bay đi phương nào, tan tác muôn nơi.
ĐK:
Chợt nhớ ngày ấy khi em qua phố một chiều
Trao cho ta ấm nụ hôn lạnh
Và vòng tay khao khát mong manh.
Chiều nay mình ta lang thang trên phố nhạt nhòa
Sương giăng trắng niềm mong chờ
Chợt chiều đông lạnh giá đến bơ vơ.
Tôi bồi hồi khi chạm bóng cửa ô
Như ngày xưa mỗi lần chạm vai gầy áo mẹ
Ôi nỗi nhớ muôn đời vẫn thế
Như dòng sông Hồng cuộn đỏ mãi trong tôi.
ĐK:
Vội vã trở về, vội vã ra đi
Chẳng thể nào qua hết từng con phố
Nhưng còn đó mùa thu, mùa thu đầy gió
Và rêu phong bên những gốc cây già.
Vội vã trở về cùng tháng năm xưa
Sau những con đường dầu dãi nắng mưa
Bên quán nhỏ tôi buồn nghe lá trút
Chiều mưa sa giăng kín phố dài.
Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ
Tôi vội vã trở về để nghe tim mình
Rưng rưng trong nước hồ thu."
Written by: Phú Quang
instagramSharePathic_arrow_out