Letras

Ngày xưa con thấy, nhiều đêm mẹ thường hay khóc
Phải chăng đôi lúc, do con làm gì đó sai
Nhưng có hỏi mẹ vẫn lặng im, những câu chuyện mẹ giấu vào tim
Còn thơ bé, con chỉ biết cười hồn nhiên
Rồi khi đã lớn, mẹ thêm muộn phiền vì con
Và con vẫn nhớ, năm xưa thật nhiều khó khăn
Bao tháng ngày cuộc sống thầm trôi, những con đường chỉ có mẹ thôi
Giờ con muốn và xin một lần khẽ nói:
Mẹ ơi, có tiếc? Thanh xuân đã dành cho con
Mẹ ơi, có tiếc? Những tháng năm người đẹp nhất!
Con không trả lại được đâu!
Con không trả lại được đâu!
Con làm sao trả, thời gian của mẹ vô giá!
Và chỉ có thể, con xin gửi lại yêu thương
Cho con cúi đầu, hôn lên từng sợi tóc sương,
Mẹ đừng buồn nhé, và đừng khóc nhé!
Nước mắt đớn đau cho con 1 lần nhẹ lau.
Những thăng trầm giữa muôn ngàn đắng cay
Ngọn đèn vẫn hiu quanh, đơn côi tháng ngày
Làm sao con trả lại Mẹ ơi,
Làm sao thôi nước mắt Mẹ rơi,
Hãy cho con một lần lau khô, xin bên cạnh người mãi thôi... Fine.
Written by: Trịnh Nguyên Bình
instagramSharePathic_arrow_out